Status

Be happy, my dear!

Thursday, July 07, 2011

Chia tay

Họ chia tay khi mùa hạ chưa về

Chẳng đợi phượng về nhuộm màu cho kỉ niệm

Chẳng đợi bằng lăng nhuộm hoàng hôn thành tím

Lời yêu thương không còn day dứt trên môi


Chưa đến hè mà đôi ngả chia phôi

Anh không phải Romêô, em chẳng là Giuyliet

Cũng chẳng có tiếng ve sầu tha thiết

Cuộc chia tay im lặng đến vô tình


Tình yêu đầu như sắc tím mong manh

Dễ nhòa đi trong mưa rào chớm hạ

Đừng đớn đau , đừng ồn ào tiếc nhớ

Bởi chia tay đâu phải lỗi tại hè.


(Nguyễn Thúy Nga)

Tuesday, July 05, 2011

Mưa

Mưa lúc nào cũng lạ, nhất là mưa hè. Đến và đi chẳng bao giờ báo trước. Có khi cả ngày vần vũ chẳng buông nổi lấy một giọt mưa; có khi đột ngột xối xả, dằn dỗi quất từng ngọn nước vào mặt người đi đường - giống như một đứa trẻ bỗng dưng tủi thân òa khóc…
Nhưng mưa lúc nào cũng lành. Dù là những cơn sấm đầu mùa tháng ba gọi đắng lên măng cho đến những cơn mưa bão cay nghiệt tháng chín, rốt cuộc mưa sẽ mang nước về gột rửa bụi bặm và tiếp sức cho mạch sống. Mưa phá hủy nhiều thứ nhưng còn hàn gắn nhiều hơn. Sau cơn mưa, trời lại sáng, vạn vật lại dồi dào sinh lực, trở nên óng ả, tinh tươm. Cái nắng lúc ấy cũng trở nên quý giá hơn, nhờ mưa!
Rồi một ngày, thành phố chìm nghỉm trong cơn mưa bất ngờ. Xe cộ và cả con người đều trở nên nhỏ bé trong biển nước. Anh đã cõng tôi qua đoạn đường ấy, đưa tôi về với ấm áp, chở che. Kỷ niệm ngọt ngào như thể mới hôm qua thôi nước mắt tôi còn nóng hổi lăn xuống vai anh…

Giống như mưa, nỗi buồn cũng thường đến bất ngờ, không báo động. Nhưng không giống như mưa, qua đi để lại sự mát lành, nỗi buồn để lại sẹo rất lâu, rất lâu.

(Photo by Hà Anh)