Status

Be happy, my dear!

Saturday, March 22, 2008

Rức đầu


(Nhớ bọn nhợn 6pigs quá! Trong ảnh thiếu 3 chú)

“Lựa chọn khó gấp trăm lần rung động” – câu này quả không sai. Và với cái thành tích 2 năm – 5 lần nhảy việc của mình, đến chính mình cũng phải ngồi kiểm điểm lại: Tại sao?

Khó trả lời thật đấy, mặc dù mình là người quyết định. Giống như là nếu có ai đó hỏi “Sơn La hay Hà Nội đẹp hơn?”, mình sẽ bảo “Sơn La”; “Cuộc sống ở đâu tốt hơn?”, mình cũng sẽ bảo “Sơn La”; “Công việc ở đâu ổn định, thu nhập cao mà lại nhàn hạ hơn?, câu trả lời vẫn sẽ là “Sơn La”; ấy thế mà từ hồi còn sinh viên, mỗi lần mẹ bảo học xong về nhà làm là mình lại giãy nảy lên!!!

Vậy cho nên, mọi sự lựa chọn đều có lí do của nó, cho dù trong một vài trường hợp, cái lí do đó là “chẳng có lí do nào cả”. Lựa chọn chưa hẳn là vì một nơi tốt hơn, lựa chọn vì mình quyết định như vậy, thế thôi.

Nhưng giờ thì mình đã “lớn” và mình chán PHẢI lựa chọn rồi.



Saturday, March 08, 2008

Này, ngày của tớ...


Mình khá là thờ ơ với ngày 8-3 nhé. “Chống lầy” rồi thì còn nước non gì. Hoa thì tối qua đã được chồng tặng rồi. Sáng nay nhận được tin nhắn của bố rồi. Vậy là xong! 2 Xmen đích thực của mình đã hoàn thành nghĩa vụ. Nếu sáng nay không phải đi làm thì chắc là cả ngày đắp chăn nằm ngủ được rồi!

Bỗng dưng chiều nay em Ngố gửi tặng mình một món quà rất chi là hay ho. Chả là 2 chị em đều đang ở nhà một mình để nhấm nháp cái ngày 8-3 dài lê thê này, vậy nên em Ngố quyết định tặng mình rất nhiều hoa. Click vào file đó là màn hình mọc ra chi chít hoa hồng. Thế là cứ thi thoảng mình lại ngồi… tự sướng!

Cảm ơn em Ngố vì đã giúp mình nhận ra: hình như từ lâu rồi mình đã quên mất bản thân mình. Chúng ta thường có thói quen trông chờ sự quan tâm từ phía người khác và hờn dỗi khi không có được điều đó, trong khi người bạn đầu tiên và cũng là người bạn chung thuỷ nhất của mỗi người chính là bản thân mình.

Ngày 8-3 đáng yêu!!!