Status

Be happy, my dear!

Tuesday, September 23, 2008

Một chút Huế và một chút Đà Nẵng


Vì cái entry lê thê lần trước đã ngốn của mình kha khá thời gian nên entry lần này rất ngắn gọn với 3 tiếng còn lại ở Huế và một ngày ở Đà Nẵng. Mình muốn gói gọn trong 1 slide show nhưng bạn 360 đang cảm cúm hắt hơi nên không tài nào “show” được.

Những giờ ngắn ngủi ở Huế, sau Đại Nội, nhóm 5 chị em đã đi thăm nhà vườn An Hiên, lăng Tự Đức và chùa Thiên Mụ. Tại chùa này, mình đã tí tởn chụp với đám hoa sen cuối mùa (cũng là an ủi phần nào mong ước được chụp ảnh với hoa sen ở khu công viên nước Hồ Tây mà chưa thành).

5g chiều cả lũ cuống quýt chạy ra bến bắt xe về Đà Nẵng. Anh tài xế lái chiếc xế hộp ọp ẹp mà phóng như bay, vào cua vô cùng ẩu làm mình vừa tức vừa sợ nhưng mệt quá nên kệ, vẫn ngủ thiếp đi. Đến Đà Nẵng, rất may mắn là cả nhóm được một anh bạn đặt giúp phòng tại một khách sạn đẹp đẽ, rộng rãi, gần nơi ăn uống mà giá cả lại rất “hạt dẻ”.

Cả ngày hôm sau là cuộc chạy đua tiếp theo của nhóm với 3 chiếc xe máy gần hết xăng: vi vu bán đảo Sơn Trà, đi dọc bãi biển Mỹ Khê, qua Furama resort (dĩ nhiên là chỉ chụp ảnh thôi, he he), lên thăm Ngũ Hành Sơn (vô cùng nhiều chùa chiền, hang động) và mua các sản phẩm đá mỹ nghệ dưới chân núi. Chính vì cái vụ lê la mua sắm này mà mấy chị em về muộn, không kịp qua thăm bảo tàng Chàm (trừ 2 đồng chí em út).

Sau đó lại là 5g chiều, lại tiếp tục bắt xe về Hội An. Nhưng thôi, đó là một câu chuyện khác sẽ kể vào một entry khác!


Nhà vườn An Hiên

Hue

Lăng Tự Đức

Hue

Chùa Thiên Mụ

Hue

Sông Hương

Hue
Không phải làm duyên trước hoa sen đâu, làm duyên trước... sư thầy đấy! Có 1... anh sư đang ngồi học bài ở ngay trước hồ sen, hihi

Hue

Quần ngắn, áo ngắn và mũ bảo hiểm, vi vu bán đảo Sơn Trà dưới cái nắng chói chang
(ờ, thế mà tớ là người duy nhất không bị bắt nắng nhá!)


DaNang
Sơn Trà nhìn từ trên cao

DaNang
Bãi biển Mỹ Khê đẹp vô cùng


DaNang
Lối vào hang – động – chùa – tháp (mình chẳng biết gọi từ nào cho phù hợp vì nó là tổng thể các loại hình này) trên Ngũ Hành Sơn

DaNang

Bầu trời trong mắt

DaNang
Non nước Ngũ Hành Sơn

DaNang

Friday, September 19, 2008

Một lần chạy qua Đại Nội


Không có được cái may mắn của những du khách nhẩn nha, được nhìn ngắm Huế từ nhiều góc độ, chúng tôi chỉ có vỏn vẹn 7 tiếng cho một di sản văn hoá lớn lao nhường ấy. Âu cũng là được biết Huế một lần.

Vừa tới nơi, chúng tôi “chạy” ngay tới Kinh thành như là mặc định: “không qua Đại Nội sao gọi là đến Huế”. Bắt đầu từ Ngọ Môn (ảnh trên), sau bức tường thành thâm nghiêm, Đại Nội mở ra trước mắt chúng tôi với cánh cổng trứ danh và điện Thái Hoà mà hình ảnh đã in vô số trên các bưu thiếp, sách vở về Huế.

Hue

Mặt hồ rải đầy lục bình xanh mướt và đàn cá vàng là một nét thu hút khách du lịch của kinh thành Huế.

Hue

Qua khỏi điện Thái Hoà, chúng tôi đâm rối trí. Hoàng thành Huế có rất nhiều điện, miếu, chúng tôi cứ đi qua hết điện này tới điện khác, trầm trồ hết lần này đến lần khác trước những di sản văn hoá còn lại mà... không biết hoặc không nhớ nổi tên của từng công trình. May sao, chúng tôi gặp một đoàn khách ít người có cô hướng dẫn viên nói giọng Huế ngọt lịm. Bóng dáng mảnh mai trong tà áo dài và chiếc nón trắng giữa trời nắng gắt cứ vương vấn trong tâm trí tôi như một nét gì đó rất riêng của Huế.

Hue

Sân điện còn lưu chiếc triện lớn - biểu tượng của quyền lực tối thượng.

Hue

Và vẫn còn đây hình ảnh về trang phục của các bậc vua chúa xưa kia

Hue

Thế nhưng, dù cho ông vua cuối cùng của chế độ quân chủ Việt Nam mới thoái vị cách đây chưa đầy một thế kỷ thì thời gian đã kịp phủ rêu phong lên vàng son một thời:

Hue

Cung điện đành phó mặc mình cho những thanh cột chống đỡ với thời gian:

Hue

Có thể đoán được kinh thành Huế đã mất đi một phần giá trị to lớn như thế nào do thời gian, chiến tranh và vô vàn nguyên nhân khác. Rất nhiều công trình được mô tả là nguy nga lộng lẫy giờ chỉ còn giữ được nền móng xưa, không hơn.

Hue

Thậm chí chỉ là những viên gạch lát nền còn sót lại:

Hue

Nỗ lực của các nhà khoa học và bất cứ ai đóng góp vào công cuộc trùng tu các di tích Hoàng thành và Tử cấm thành.

Hue

Tuy nhiên, đôi khi việc khôi phục những giá trị truyền thống lại dẫn đến những điều bất hợp lý, ví như màu vàng chói của cặp long phụng dưới đây bên nền điện rêu phong:

Hue

Hoặc những màu sắc nửa rực rỡ nửa “nham nhở” như trên cánh cổng này, liệu rằng nó có mang lại ấn tượng về một kinh thành Huế cổ kính và trầm mặc?

Hue

Thà cứ như chiếc ghế cũ trong ảnh dưới đây - han gỉ vì dầu dãi nắng sương - lại khiến chúng tôi xúc động vì cảm thấy chút gì đó chân thực và xót xa của quá khứ:

Hue

Nói vậy không phải là phủ nhận công sức của các nhà trùng tu, dù sao, bỏ qua những cái gợn, họ đã và đang thực hiện một khối lượng công việc khổng lồ với chi phí khổng lồ. Nhờ đó, chúng ta còn thấy lại chút ít hào quang của mười mấy đời vua trong kiến trúc và đồ vật của Thế Miếu, Hưng Miếu, cung Diên Thọ, Hiển Lâm Các...
(Những cánh cửa sơn son thếp vàng trong Thế Miếu)

Hue

(Nắng trưa tỏa bóng bên hàng hiên của Hưng Miếu)

Hue

...Và cả những giá trị văn hoá phi vật thể không gì đong đếm được...
Trong ảnh là hình ảnh tái hiện trò Xăm hường, một trò chơi tao nhã thể hiện tinh thần cầu học và ước vọng khoa bảng của người chơi.

Hue

Đứng trên Ngọ Môn một buổi trưa tháng 9, làn gió từ nước, từ trời xứ Huế thổi vào mát rượi, xua tan cái mệt mỏi trong bước chân đã lòng vòng qua các miếu điện. Chúng tôi ngồi dựa vào tường (thực ra là có tranh thủ nằm chút xíu nhưng bị anh bảo vệ thổi còi), cái nắng trưa và 8g ngồi xe ô tô đêm hôm trước khiến ai cũng lơ mơ buồn ngủ nhưng mắt chúng tôi vẫn còn kịp ghi lại hình ảnh Quốc kỳ tung bay giữa bầu trời xanh bất tận. Bỗng dưng lại nghĩ đến một từ: muôn thuở!

Hue

Huế đẹp - Huế thơ cần những tâm hồn sâu sắc và cũng cần có thời gian để thấu hiểu đất trời và con người xứ này. Điều đó dường như là quá sức đối với chúng tôi - những kẻ “nghèo” thời gian và tiền bạc, chạy lướt qua Huế trong những ngày nghỉ hiếm hoi ngắn ngủi, rồi đi. Đất và người xứ Huế vẫn thế, nhưng trong lòng những kẻ “nghèo” ấy đã giàu có thêm đôi chút từ khi trở về.