Trước đây thì tôi không gọi ngày Rằm tháng bảy như thế. Nơi tôi sống, mọi người vẫn gọi đó là ngày Xá tội vong nhân – ngày để tưởng nhớ và để tha thứ cho những người đã khuất. Mẹ sẽ đi chợ từ rất sớm, mua sẵn hương hoa, một con gà và mấy túi bỏng ngô. Rồi cũng lại là mẹ, đi làm về là tất bật lao vào nấu nướng, sắp mâm cơm cho bố cúng ông bà tổ tiên. Tôi lớn đùng rồi mà chẳng giúp gì được cho mẹ, cứ mở to mắt háo hức nhìn, rồi háo hức theo bố ra vườn vẩy cháo loãng với bỏng ngô lên khắp các ngọn cỏ lá cây - giây phút ấy, tôi thấy thiêng liêng kì diệu lắm. Bố bảo làm như vậy để các vong hồn lang thang bớt lạnh lẽo. Họ là những người thác oan, linh hồn còn vương vấn chưa chịu rời bỏ cõi đời này. Họ cũng là những người mà lúc sống đã gây ra nhiều tội lỗi, khi chết phải bị xiềng xích dưới địa ngục, mỗi năm chỉ có một lần được trở về trần gian, được xá tội mà ăn Rằm. Thế nên tôi cứ mong mẹ nấu cháo thật nhiều, để tôi vẩy kín cả vườn. Tôi sợ lỡ mình bỏ sót một ai…
Nghĩ lại thấy người Việt mình thật lạ: tha thứ cho người sống đã đành, còn tha thứ cả cho người chết nữa! Chẳng phải đã có câu “nghĩa tử là nghĩa tận” rồi đó sao mà con người vẫn còn áy náy lo xá tội cho hồn ma? Mới hay tấm lòng ông bà mình thật bao dung, thương người biết bao. Cần chi phải đốt bao nhiêu là vàng mã, nào là xe máy giấy, ô tô giấy, nhà lầu giấy… Bát cháo loãng là điều cảm động nhất mà tôi hiểu được về ngày Rằm!
Lớn hơn một chút, tôi biết thêm một cái tên khác của ngày Rằm tháng bảy, và không chỉ là một ngày, đó là cả một mùa để báo hiếu mẹ cha – mùa Vu Lan. Không sống trong Nam cũng không theo đạo Phật nên tôi chưa thể cảm hết không khí của một mùa báo hiếu, nhưng những gì đọc được khiến tôi yêu quý thêm nhiều ngày Rằm đặc biệt này. Trong mùa Vu Lan, những người con không còn cha hoặc mẹ sẽ được cài lên ngực một bông hoa trắng, nếu ai đó còn mẹ sẽ được cài một bông hoa hồng…
Mùa Vu Lan trong tôi luôn ngập tràn một không khí tĩnh lặng đầy hương thơm. Tôi thích tĩnh tâm để suy tư về sự sống – chết, về những người đã không còn hiện hữu trong cuộc đời mình. Và đôi khi, chỉ để cảm thấy may mắn rằng mình vẫn được cài lên áo một bông hồng đỏ…
* Ảnh: Dana on Flickr
4 Comment:
Kid chị ơi ...mai đi ăn thử cơm chay đ�?
H�c! Từ c�i ng�y bước ch�n l�n c�i đất n�y! Em chưa được ăn rằm th�ng 7
Tối nay chị c�ng mấy c� gi�o đi ch�a v� sẽ cầu xin thần linh ban sức khỏe cho cả Kid nữa nh�. Ch�c em nhanh khỏe . Em phai ch� � ăn uống đầy đủ nh�
Big C de
Post a Comment