“Bạn nghĩ rằng mình ko đủ sức khoẻ. Sao ko thử sức mình? Ban nghĩ mình ko có khả năng giao tiếp. Sao ko cho mình 1 cơ hội? Ban nghĩ mình ko thích phiêu lưu. Sao ko thử khám phá bản thân? Bạn mơ ước cùng người ấy nắm tay giữa những thung lũng thơ mộng? Tất cả đều được đáp ứng trong Cao Bằng open tour. Với Thác Bản Giốc đẹp như mơ, với di tích Pác Bó anh hùng, với những hang động kỳ vĩ, bạn sẽ không thể quên chuyến đi này. Chi phi sẽ rất hợp lý dù những thứ thu hoạch được vô cùng to lớn. Đây là tour tự tổ chức bởi những người bạn chưa từng quen biết nhau nhưng tất cả đều cùng chung mục đích tận hưởng, giao lưu và khám phá. Và biết đâu bạn sẽ gặp những điều bất ngờ trong cuộc sống….”
Và từ lời kêu gọi ngẫu hứng trên diễn đàn, chúng tôi - những người không quen biết - bỗng thật gần bên nhau trong một chuyến đi đầy ắp những kỷ niệm tuyệt vời.
Lẽ ra tôi đã post bài viết này cách đây hơn một năm nhưng cứ tự nhủ: để sau, để sau đã, viết thêm thật nhiều đã! Rồi cứ lần lữa mãi. Đến hôm nay, không muốn dây dưa nữa, sợ rằng rồi mình có thể sẽ quên…
Khởi hành ở Hà Nội lúc 3g45’ chiều ngày 29/12/2007. Phó trưởng đoàn kiêm “Tour guide” khuấy động không khí bằng màn giới thiệu cực kỳ ấn tượng. Sự lạ lẫm ban đầu nhanh chóng qua đi, chẳng mấy chốc cả xe đã ồn ào như cái “siêu thị vỡ”. Mỗi người một nghề nghiệp, một tính cách, một lí do khác nhau nhưng tất cả đều có chung một sở thích: ĐI.
Điểm đến đầu tiên: hồ Ba Bể
“Đặc sản” Ba Bể
Xanh quá chừng xanh
Đúng dịp Tết dương lịch năm 2008: trời rét đậm. Ngồi trên thuyền rét run cầm cập, gió lạnh thấu xương, hic hic. May mà có mấy cái kẹo mút của mình mang đi không cả nhà chết rét
Động Puông
Lối vào động Puông
Nghỉ trưa ăn cơm tại một nhà dân, món nào cũng ngon lạ lùng!!! Tranh thủ chụp cùng bác chủ nhà (đứng giữa):
Tiếp tục băng rừng
Đây rồi: ngọn nguồn của dòng nước: Thác Đầu Đằng
Trên đường về còn gặp từng đàn cò đậu trắng cây mặt hồ
Hết ngày một, cả đoàn rã rời nhưng vẫn ngoác miệng cười!!!
Đêm đầu tiên nằm ngủ ở Bắc Kạn cứ thao thức mãi vì rét, vì lạ giường, lạ chiếu, lạ cả… người nữa!!! Hơi hơi ân hận vì lẽ ra giờ này mình phải ở nhà chăm anh xã, mới lên chức VỢ được… 10 ngày đã bỏ đi chơi rồi. Nhưng mà thôi kệ, anh xã lớn rồi, còn mình, mình vẫn chưa lớn!
(Còn tiếp)




9 Comment:
Ho` Ho`! co vai` kieu minh chup! nhin` cung~ tom` tom~
Nhin` cai anh tap the! Co 2 dieu thu vi:
1, Chu quan chup cung` nhin` hay hay
2, lao~ lai xe cai mat venh venh(mac du` thua bac)..
Ho` ho`
lại l�m m�nh nhớ l�y...
nhanh qu�, time cứ lao vun v�t.
Ch�c e tiếp tuc c� những h�nh tr�nh, những chuyến đi xa v� những người bạn mới th� vị.
Vẫn nhớ e g�i với c�i kẹo m�t ngồi tr�n � t� ng�y n�o. Y�u...
H�, một năm tr�i qua thật nhanh, h�m ọp ẹp kỷ niệm chỉ c� mấy gương mặt: b�c Thủy, Vịt G�, cụ N�... Cũng hơi buồn. Nhưng tin rằng "Hữu duy�n thi�n l� năng tương ngộ" huống chi l� chưa đến thi�n l�...
He he ... em phai cam on ong xa nha em rui, chieu vo qua.
Qua that den gio van thay nhieu nguoi noi chuyen di Cao bang vui va an tuong nhat.
Hi hi da keu goi duoc moi nguoi cho chuyen di moi nao chua em?
:D Năm nay kinh tế khủng hoảng n�n c� vẻ kh� khăn chị ạ, nhưng em đang muốn đi dọc s�ng Hồng đầu năm đ�y, chị c� đi kh�ng?
Suốt ng�y thấy ăn chơi th�i, iem cũng th�ch thế,hihi. Kh�m phục b� n�y thật.....hmm
:D...Kỷ niệm !!! Nhanh nhỉ hơn một năm rồi...
C� em ăn chơi hơi �c đấy? Vụ l�n LS thế n�o,sao ko thấy ảnh ọt g� cả?
B� chị đi nhiều thật, d�n du lịch đ�i khi c�n phải ghen tị :).
Post a Comment