Lá me bay chấp chới những nỗi buồn
Chiều thành phố chở bờ nhớ, bờ thương
Nghe chao lòng tuổi bỏ mùa vui
Ngang trường học em nghiêng áo trắng
Gót vô tư ríu rít những con đưừơng
Ngày xưa ấy cũng là tôi, áo trắng
Sao bây giờ nắng ngả màu thương
Và lại đến tháng tư về hoa phưựơng
Bông đầu tiên tôi hái để hộc bàn
Kỷ niệm bỗng khuất chìm đâu mất
Con ve đầu mùa cất tiếng than van
Khắc khoải hằn rêu phong ngày tháng cũ
Bong bóng mây ngơ ngẩn xếp đầy trời
Những sắc màu thi nhau trốn biệt
Vòng tay êm xa lắm học trò ơi
Tháng tư nhé giọng ru hời rất khẽ
Những gương ngoan nhớ lắm những tóc thề
Tháng tư ngày xưa con trai con gái
Phố học trò rong ruổi những vòng xe...
Tháng 4 rồi, tự ru mình trong kỷ niệm của ngày xưa đi học. Quãng thời gian này năm cuối cấp, chép không biêt bao nhiêu là thơ vào lưu bút, những bài thơ chia tay - ra trường người nhớ, người quên. Rồi tất cả cũng sẽ quên mà thôi!
Như mình giờ đây, đã quên tên tác giả rồi, chỉ nhớ chép lại từ báo HHT. Thôi thì ghi lại bài thơ trước khi quên nốt...
6 Comment:
Tớ kh�ng nghĩ mọi người sẽ qu�n hết, n� vẫn ở đ�u đ� th�i :).
b�i thơ n�y hay thật chị nhỉ.
� sao dạo n�y nhiều c� "xấu" thế nhỉ!!
Xưa nay "vưỡn" thế m� ^^
he he, blog chi co khac "bi nhiem nature roai".
Kitlonton tiếp tục sư cọ nữa đi, để m�nh được thưởng thức chứ?
Post a Comment